Thứ Năm, 26 tháng 11, 2020

TẬP LÀM THƠ

 Đua đòi ta tập làm thơ. 

Xôn xao nắng sớm vật vờ canh thâu. 

Thơ ơi nàng đã đi đâu. 

Để ta mỏi óc một câu chẳng thành. 

Chiều nay mưa lộng gió hành. 

Ngu ngơ ta mải nhìn cành cây đưa. 

Biết nàng có ngủ giấc trưa. 

Ta nghe từng tiếng giọt mưa ru hời. 

Gió đưa cành lá rã rời. 

Như ta cũng đã tả tơi nửa đời. 

Nửa đời mộng mị đầy vơi. 

Để rồi mê mải đua đòi tìm thơ. 

Nàng thơ sao mãi hững hờ. 

Trong từng hơi thở tôi chờ từng giây. 

Chờ trong men rượu nồng cay. 

Nghe chừng nàng đã tình bay xa rồi. 

Phải vì mưa gió đời tôi. 

Đành thôi mượn tiếng đầy vơi một lời . 

Mưa ơi dìu dặt nhẹ rơi. 

Để nàng thơ đến bên tôi một lần. 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét