Thứ Hai, 28 tháng 8, 2017

Vu lan nhớ cha mẹ.


Mưa tháng bảy mưa sầu nhân thế.
Gieo niềm thương vô kể . Mẹ Cha.
Công lao Trời Đất hải hà.
Dày công nuôi dưỡng cho ta nên người.
Bao cực khổ vẫn cười vui sướng.
Dẫu ốm đau chẳng tưởng than van.
Ru con từng giấc ngủ ngon.
Miếng ăn cái mặc để con rỡ ràng.
Mẹ thương con tựa vàng tựa ngọc.
Thức hằng đêm chăm sóc nâng niu.
Cho con trọn vẹn thương yêu.
Sớm hôm tần tảo trưa chiều vì con.
Trưa nắng hạ vai còn oằn gánh.
Lạnh chiều đông thân vẫn nặng mang.
Quản chi khó nhọc thu sang.
Mong con, đường lớn thênh thang nên người.
Cha thương con một đời đùm bọc.
Chẳng ngại ngần nặng nhọc tấm thân.
Dù cho mưa nắng vũ vần.
Đôi tay chai sạn phong trần gió sương.
Công cha mẹ kể dường nào hết.
Ơn mẹ cha kể hết được không?
Công lao sánh tựa biển sông.
Con nào báo đáp được công sanh thành.
Khi biết nghĩ đến lòng cha mẹ.
Thì than ôi! Ngã rẽ biệt chia.
Âm dương đôi nẻo chia lìa.
Mẹ cha nay đã bên kia huỳnh tuyền.
Ơn nuôi dưỡng chưa đền chưa đáp.
Nghĩa sinh thành đành chắp đôi tay.
Vu Lan đại lễ chiều nay.
Bài thơ viết vội xin thay lòng thành.
30/8/17

Chủ Nhật, 27 tháng 8, 2017

Mơ & thực



Đêm qua trăng rụng sau hè.
Tôi nghe trong mộng em về bên tôi.
Thì thầm câu hát chung đôi.
Dịu dàng em đó làn môi cận kề.
Tình trong vương vấn câu thề.
Thế mà tôi mãi vụng về lời yêu.
Nói hoài chả được một điều.
Để rồk vẫn mãi cô liêu một mình.

Thứ Bảy, 26 tháng 8, 2017

Trần



Thương về một tối mưa mau.
Rũ lòng sạch nỗi úa màu thời gian.
Tình trần bao cảnh xen đan.
Hoa tàn nguyệt khuyết đời càng thêm sâu.
Ngày dài dài cả đêm thâu.
Nắng sương nhuộm bạc mái đầu thêm mau.
Tháng năm thêm sức phai màu.
Đời người còn bước bao lâu cho vừa.

Thứ Ba, 15 tháng 8, 2017

Ừ! Ta biết



Ừ! Ta biết ta chẳng là cơn gió.
Để mơn man em ngọn cỏ mùa hè.
Ta biết ta chẳng ru nổi tiếng ve.
Để em bỏ những đêm về sâu lắng.
Ừ! Ta biết ta không là tia nắng.
Để trao em chút ấm áp mùa đông.
Có chăng là chỉ là những bão giông.
Ta mang đến bao nỗi lòng phiền muộn.
Ừ! Ta biết ta chỉ là sương đọng.
Trên lá vàng bao vô vọng mùa thu.
Để cho em khơi dậy những tâm tư.
Trong héo úa tưởng chừng như xa vắng.
Ừ! Ta biết ta chẳng phải mưa xuân.
Để đem đến em niềm hân hoan mới.
Ta chỉ mơ một ngày vui em tới.
Em luôn cười luôn tươi với thời gian.

Thứ Hai, 14 tháng 8, 2017

Thứ Sáu, 4 tháng 8, 2017

Ước mơ

Chiều rơi cho tóc thôi cài.
Mây về để gió còn hoài ngẩn ngơ.
Trăng còn say ngủ giấc trưa.
Để tình tôi đó mới vừa yêu em.
Cho tôi về lại đường quen.
Cho tôi về lại thưở còn ngây ngô.
Để nghe tiếng võng ầu ơ.
Lời ru lay động vần thơ rộn ràng.
Để từng vở mới sang trang.
Cho hoa khoe sắc bướm vàng tung bay.
Để đời tan nỗi đắng cay.
Để người xa những tháng ngày gian nan.
Cho cây vươn mãi chồi xanh.
Để đồng lúa mới ngọt lành hương quê.
Cho khung trời mộng theo về.
Cánh diều no gió trên đê những chiều.
Em tôi tuổi bước vào yêu.
Thẹn thùng e ấp dệt thêu duyên tình.
Cho ngàn sao sáng lung linh.
Cho tươi sáng mãi quê mình mai sau.