Chủ Nhật, 27 tháng 1, 2019

BUỒN CHIỀU ĐÔNG

Xao xuyến chiều nay lúc cuối đông.
Buồn trông mây trắng sắt se lòng.
Nợ trần vương bước chân mòn mỏi.

Để cho hai đứa nhỏ nó cù bơ cù bất. Đó là câu nói của một người nói với tôi. Xin lỗi tôi nghèo thật mang nợ thật nhưng hai đứa con tôi vẫn ăn học đàng hoàng. Dù rằng tụi nó không sở hữu được một căn nhà nhưng vẫn thuê nhà để ở chưa hề ngủ bờ ngủ bụi dù chỉ một giây một phút. Xin đừng dùng từ cù bơ cù bất.
Cảm thấy buồn khi anh chị em xem thường vì mình không bằng họ. Tôi chỉ mong được đi một nơi nào đó xa thật là xa lánh hẳn anh chị em giàu có để không còn phải chịu sự miệt thị của họ nữa mà thôi.