Thứ Bảy, 31 tháng 7, 2021

MƠ DUYÊN TIỀN KIẾP

 Này em hỡi phải duyên tiền kiếp. 

Cho ta mơ mộng điệp kề lan. 

Để trời xanh tắm ánh trăng ngàn. 

Tình đôi lứa nồng nàn say đắm. 

Hoa thơm ngát khung trời tươi thắm. 

Dệt yêu thương nồng ấm lứa đôi. 

Đời uyên ương chung lối không rời. 

Cùng tung cánh khung trời mở lối. 

Xa rời những ngày mong đêm đợi. 

Ta bên nhau vươn tới ngàn sao. 

Tình đôi mình tim ấp tay trao. 

Cho đôi lứa dạt dào mộng ước. 

Ta vá víu nát nhàu thưở trước. 

Đau thương vào ký ức chìm sâu. 

Đôi tim dào dạt giấc mơ yêu. 

Bên nhau mãi trời chiều rợp nắng. 

GIỌT NƯỚC MẮT CHO SÀI GÒN

 Dau còn vương xót còn vương. 

Sài Gòn đại nạn đau thương vô ngần. 

Ba trăm năm ngặt hai lần. 

Một lần tên mất điêu tàn phải mang. 

Thưở nào tráng lệ huy hoàng. 

Bỗng dưng phút chốc lệ tràn tim đau. 

Sài Gòn vẫn mãi trước sau. 

Dưỡng dung quân tử tô màu hiền nhân. 

Sài Gòn nghĩa trọng tình trân. 

Ươm mầm nhân ái mà dâng cho đời. 

Sài Gòn đại nạn tả tơi. 

Tiểu nhân lắm kẻ buông lời nghiệt oan. 

Chua ngoa sân hận muôn vàn. 

Một phường bạc nghĩa vô ân khôn cùng. 

Dạ sầu giọt lệ rưng rưng. 

Rơi câu lục bát xót thương Sài Gòn. 

Đoạn trường đau khổ hãy còn. 

Kẻ nào cay nghiệt đáng lòn đuôi trâu.