Thứ Tư, 20 tháng 12, 2017

THẢO

Em tôi mảnh khảnh dáng cao thon.
Mẹ gọi tên em Thảo ý còn.
Dịu dàng vui vẻ tình đằm thắm.
Sâu sắc nghiêm trang tính hòa đồng.
Xử thế hòa gia ân nghĩa vẹn.
Ơn cha nghĩa mẹ thảo hiếu tròn.
Tào khang trọn đạo hoài chung thủy.
Thuận thảo đôi bề mãi sắt son.

Thứ Ba, 19 tháng 12, 2017

LƯU NIỆM





THÔI MẶC KỆ

Thôi mặc kệ ta về nơi xa chót.
Mím môi cười làm ngọt dẫu rằng chua.
Bước quàng xiên ra khỏi chỗ ganh đua.
Rời xa khỏi chốn hơn thua đầy đố kỵ.
Bởi ta biết cuối cùng cũng chỉ.
Thêm bực mình lũ khỉ gắn đầu tôm.
Lũ man di cứ chồm hổm độc tôn.
Ngàn năm cũng chẳng hơn loài rận chấy.
Thôi mặc kệ vết thương đời sưng tấy.
Bốn hai năm còn đấy chẳng lành da.
Ta về thôi về trong áng chiều tà.
Vào sâu thẳm với lời ca quên lãng.
Thôi mặc kệ ta về miền dĩ vãng.
Cạn chung sầu nghe lãng đãng đời trôi.
Ngắm trăng sao nghe ngày tháng phai phôi.
Gom lá úa chôn sâu thời nhung nhớ.

Thôi mặc kệ kệ cha loài đầy tớ
Mặc kệ đi sâu bọ nó làm người.
Ta với ta chiều cùng ngắm mây trôi.
Tàn men rượu nhìn mặt trời tỏa nắng.
Thôi mặc kệ!

Thứ Tư, 13 tháng 12, 2017

VỀ


Thôi thôi kệ xác cái thằng đời.
Giắt áo ta về cuốc đất chơi.
Đầu hôm một chén lưng tưng đủ.
Cuối sáng hai bầu lủng củng vơi.
Sáng ngắm sương sa chiều đón gió.
Trưa nhìn nắng rọi tối trông đồi.
Trời đâu nỡ để lao đao mãi.
Đất ấm rồi đây xán lạn thôi.

Đám cưới Rừng Lá























Thứ Năm, 7 tháng 12, 2017

SAY


Chiều về rót chén rượu cay.
Cạn ly lại rót cho ngày mau xa.
Đêm về ta lại với ta.
Ly đầy ly cạn cho qua tháng ngày.
Uống cho người biết ta say.
Uống cho lòng biết đắng cay đong đầy.
Cho tình vừa chớm đã bay.
Môi hôn vừa hé đã thay hình hài.
Uống cho quên bóng hình ai.
Cho tim còn nhỏ một vài nỗi đau.
Uống đi cho cạn niềm sầu.
Cạn thương cạn nhớ cạn câu mong chờ.

NHỚ


Em hỡi giờ đây em ở đâu.
Có nghe lời gió nhắn đêm thâu.
Ta còn một quãng đời vương nợ.
Lê bước buồn tênh mang nỗi đau.

Em hỡi từ khi ta cách xa.
Chim chiều bóng lẻ một mình ta.
Âm dương cách trở duyên tình lỡ.
Nhật nguyệt đôi bờ ân nghĩa xa.

Em hỡi chiều nay mưa bỗng rơi.
Nhớ hình bóng cũ nhớ chơi vơi.
Hờn ghen trời đất gây chia cách.
Giận dỗi kiếp phần bắt ngăn đôi.

Em hỡi bóng chiều ngả qua mau.
Nặng sầu mái tóc chóng phai màu.
Phu thê cho dẫu không tròn vẹn.
Nghĩa đạo ngàn sau mãi ân sâu.