Thứ Năm, 26 tháng 10, 2017

Tàn thu


Ta về gom hạt sương mai.
Ươm mầm niềm nhớ nhớ ai đợi chờ.
Tình thơ sao nỡ hững hờ.
Tình thu một ánh trăng mờ lặng câm.
Dư âm một tiếng đàn cầm.
Vọng câu ngõ vắng âm thầm bước ai.
Canh thâu cho bước thêm dài.
Tàn đêm tỉnh mộng ai hoài tiếng thu.
Nhạt lòng đời đã hao hư.
Như hồn xưa cũ nhện tơ giăng mành.

Hẹn ước tàn thu


Mây chiều tim tím trôi lờ lững.
Giọt nắng xanh xanh đọng cuối trời.
Gió gọi đôi chim về tổ ấm.
Hoa mời cánh bướm mải rong chơi.
Thương người mấy độ đường quê vắng.
Nhớ cảnh chiều xưa bước sánh đôi.
Hẹn buổi tàn thu ta trở lại.
Bên người dệt mộng thắm đầy vơi.

Tàn thu nhớ


Mây tím chiều thu lãng đãng trôi.
Cánh chim trời khuất, khuất sau đồi.
Biết ai còn nhớ ngày xưa ấy.
Bên bến sông chiều em với tôi.

Ta nhớ một chiều mây trắng bay.
Tóc ai buông xõa, xõa vai gầy.
Yêu em ta gửi vào năm tháng.
Gửi cả khung trời hoa bướm say.

Ta về góp nhặt lá thu rơi.
Tìm khung trời mộng, mộng phôi phai.
Tình thơ em hỡi sao hờ hững.
Lặng ánh trăng tà mây vẫn bay.

Thứ Bảy, 21 tháng 10, 2017

PHẬN.


Đơn thân giữa đất trời ta đứng.
Ngẩng cao đầu tắm nắng gội sương.
Dù đời vương lắm tai ương.
Bao điều tủi nhục lắm đường gian lao.
Ta những muốn reo cao trong gió.
Vượt lên trên đám cỏ vô tư.
Bỏ qua rêu bám ậm ừ.
Bỏ qua những đứa an cư cầu nhàn.
Khinh những kẻ lời gian tiếng dối.
Bọn dây leo cơ hội lòn chui.
Những tên rình rập chờ thời.
Như loài chuột bọ gậm moi gian tà.
Nhưng phận số đời ta lắm nỗi.
Muốn là ta. Định bởi trời xa.
Gây ra một trận phong ba.
Vùi bao mơ ước để ra nỗi này.

Thứ Sáu, 6 tháng 10, 2017

Hờn thu



Thoảng đâu nhẹ gió đông sang.
Se lòng lá hỏi ai mang thu về?
Liễu buồn nhành rũ lê thê.
Nước hờn cau mặt thu về rồi sao?
Áo thu một tấm sương đào.
Che màu dĩ vãng khoác vào thời gian.
Nhẹ buông chiếc lá hoe vàng.
Tơ vương để lá khẽ khàng đong đưa.
Nắng chiều luồn vách song thưa.
Ru đời phiêu lãng cho vừa yêu thương.
Thu còn mải khúc nghê thường.
Để ta theo gót tình trường ngẩn ngơ.

Nhặt



Ta cúi xuống bên đời hoang phế.
Nhặt hình hài từ bể rong rêu.
Ừ sao đời mãi cợt trêu.
Gầy gò bóng xõa ánh chiều quanh ta.
Để ta thấy đâu là bóng cả.
Chở che cho một ngả phù sinh.
Dương trần ai kiếp vô minh.
Huyền không Huyễn mộng Ba sinh Vô thường.
Trần ai đó ven đường quán trọ.
Để nhân sinh tạm bợ mà thôi.
Mông lung bể khổ cuộc chơi.
Trần gian nhân kiếp một đời bi ai.
Hình hài đó có ai muốn nhặt?
Chiếc bóng gầy què quặt ngạ sa.
Để ta chẳng phải là ta.
Hồng trần một cõi ta bà tiêu dao.