Thứ Năm, 29 tháng 10, 2020

Viết tào lao.

Đàn ai rót tiếng chiều khe khẽ. 
Thu chớm tàn nhè nhẹ gió đông. 
Mây tô màu má em hồng. 
Pha màu thương nhớ cho hồn ai say. 
Theo làn gió mây bay nhè nhẹ. 
Tựa tóc em tô vẽ hình hài. 
Tóc mây hờ hững buông dài. 
Đan vào sắc áo đôi vai em gầy 
Trời xanh thẳm vun vầy hạt nắng. 
Long lanh màu tươi thắm mắt ai. 
Hồn ta bỗng hóa liêu trai. 
Rơi vào trong áng mày ngài ngẩn ngơ. 
Phai màu úa lời thơ chiều vắng. 
Đậm tương tư mây trắng lững lờ. 
Ai kia áo tím hững hờ. 
Chiều về bên ấy người chở chờ ai. 

Chủ Nhật, 25 tháng 10, 2020

THÓI ĐỜI

 Ừ thôi mặc kệ cho rồi. 

Bận lòng chi bởi những lời chê bai. 

Điều tươi đẹp mặc ai tô vẽ. 

Tiếng hơn thua lời lẽ mà chi. 

Vui là hạnh phúc cho đi. 

Buồn là chua xót những khi mang về. 

Bao điều tiếng khen chê còn đó. 

Những ưu sầu cùng khó sẽ phai. 

Nào khôn nào dại mặc ai. 

Đời người cũng chỉ một vai diễn tuồng. 

LƯU NIỆM





 

ÂN TÌNH


 

Thứ Tư, 21 tháng 10, 2020

Ta như giọt nắng hanh vàng. 

Rơi quanh bờ mộng hoang đàng mênh mang. 

Tình như ngọn sóng linh lan. 

Để ta hạt nắng miên man dập dờn. 

Trôi xa vào những hoàng hôn. 

Thành bao mộng mị ru hồn tương tư. 

Nghe chừng đời cũng hao hư. 

Xa xôi mà ngỡ mới từ hôm qua. 

Vương vương màu nắng nhạt nhòa. 

Chiều nay mưa đổ hồn ta theo về. 

Tình đời còn mải đam mê. 

Trần đời còn lắm nhiêu khê bụi hồng. 

Thôi thì về chốn mênh mông. 

Hóa thành bảy sắc cầu vồng chiều mưa. 

Thứ Ba, 20 tháng 10, 2020

BÁC THỢ LẶN

 Quê tôi có bác tuổi gì. 

Thương thay bác gánh sơn hà oằn vai. 

Một đít bác xẻ làm hai. 

Mỗi bên một ghế rõ dài rõ to. 

Thoảng thi bác cũng gắng ho. 

Hô hào vác củi đút lò mà chơi. 

Thế rồi bác hụp một hơi. 

Chui vào chỗ kín tài ơi là tài. 

Mặc cho dân cảnh bi ai. 

Tưởng rằng bác đã đi đai thật rồi. 

Giờ đây mưa bão tơi bời. 

Miền Trung chịu cảnh màn trời đau thương. 

Phố phường hóa biển hóa sông. 

Người trong một nước đau lòng lắm thay. 

Người dân chung sức chung tay. 

Góp công góp của giúp ngay dân mình. 

Thế mà bác vẫn lặng thinh. 

Nằm lùm trốn kẹt mà rinh cơ thời. 

Hôm nay được nước mở lời. 

Đội ơn bão dữ bác thòi đầu ra ra. 

Cũng bài ca cũ mà ca. 

Nhắm vào khúc ruột bác ta vòi tiền. 

Bình thường chửi họ như điên. 

Nào là phản quốc đi liền lưu vong. 

Bác ơi chơi thế kỳ không. 

Chơi sao đừng để người trong người ngoài. 

Nhìn bác vừa thúi vừa khai. 

Thứ Bảy, 17 tháng 10, 2020

MƯA NHỚ AI

Phải rằng mưa cũng nhớ ai. 
Thế nên mưa vẫn còn hoài rơi rơi. 
Chừng như mưa nhớ một người. 
Để rồi mưa bỗng hóa lời yêu thương. 
Nỗi niềm mưa nhớ quê hương. 
Như tình mưa mãi vấn vương bao ngày. 
Chiều nay mưa lại bay bay. 
Phải chăng mưa vẫn còn hoài nhớ ai? 

Thứ Tư, 7 tháng 10, 2020

THEO LỐI CA TRÙ

 HỒNG HỒNG TUYẾT TUYẾT 

Mới ngày nào còn chả biết cái chi đâu. 

Mà hôm nay đã thấy nó mang bầu. 

Còn dắt díu đằng sau ba bốn đứa. 

Vừa mới đó quá nửa đời hương lửa. 

Ngẫm cuộc đời như khung cửa vó câu. 

Lửa ba sinh duyên nợ khó cưỡng cầu. 

Đời bể khổ bôn ba đâu cũng khó. 

Rằng là khó nhưng tiếng tình chẳng bỏ. 

Để rồi khi đã tỏ đường ong. 

Thế nên nó mới lòng thòng.