Thứ Tư, 21 tháng 10, 2020

Ta như giọt nắng hanh vàng. 

Rơi quanh bờ mộng hoang đàng mênh mang. 

Tình như ngọn sóng linh lan. 

Để ta hạt nắng miên man dập dờn. 

Trôi xa vào những hoàng hôn. 

Thành bao mộng mị ru hồn tương tư. 

Nghe chừng đời cũng hao hư. 

Xa xôi mà ngỡ mới từ hôm qua. 

Vương vương màu nắng nhạt nhòa. 

Chiều nay mưa đổ hồn ta theo về. 

Tình đời còn mải đam mê. 

Trần đời còn lắm nhiêu khê bụi hồng. 

Thôi thì về chốn mênh mông. 

Hóa thành bảy sắc cầu vồng chiều mưa. 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét