Thứ Ba, 20 tháng 10, 2020

BÁC THỢ LẶN

 Quê tôi có bác tuổi gì. 

Thương thay bác gánh sơn hà oằn vai. 

Một đít bác xẻ làm hai. 

Mỗi bên một ghế rõ dài rõ to. 

Thoảng thi bác cũng gắng ho. 

Hô hào vác củi đút lò mà chơi. 

Thế rồi bác hụp một hơi. 

Chui vào chỗ kín tài ơi là tài. 

Mặc cho dân cảnh bi ai. 

Tưởng rằng bác đã đi đai thật rồi. 

Giờ đây mưa bão tơi bời. 

Miền Trung chịu cảnh màn trời đau thương. 

Phố phường hóa biển hóa sông. 

Người trong một nước đau lòng lắm thay. 

Người dân chung sức chung tay. 

Góp công góp của giúp ngay dân mình. 

Thế mà bác vẫn lặng thinh. 

Nằm lùm trốn kẹt mà rinh cơ thời. 

Hôm nay được nước mở lời. 

Đội ơn bão dữ bác thòi đầu ra ra. 

Cũng bài ca cũ mà ca. 

Nhắm vào khúc ruột bác ta vòi tiền. 

Bình thường chửi họ như điên. 

Nào là phản quốc đi liền lưu vong. 

Bác ơi chơi thế kỳ không. 

Chơi sao đừng để người trong người ngoài. 

Nhìn bác vừa thúi vừa khai. 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét