Thứ Tư, 27 tháng 9, 2017

Dáng em chiều cuối hạ


Ta vẫn thấy em chiều cuối hạ.
Gió rộn ràng lá ngả màu mây.
Dịu dàng tà áo bay bay.
Xanh màu thương nhớ ngát say hương nồng.
Ta vẫn thấy nắng hồng tô thắm.
Môi em cười đẹp lắm ngày thơ.
Ta yêu yêu tự bao giờ.
Nụ hồng chớm nở, sương mờ ban mai.
Ta vẫn thấy mây hoài khoe sắc.
Như ghen hờn đuổi bắt tình ai.
Thướt tha mái tóc buông dài.
Thả vào mộng mị thiên thai tiếng đàn.
Ta vẫn thấy mắt em xanh thắm.
Sóng dạt dào say đắm trùng khơi.
Thuyền ta còn mãi chơi vơi.
Ru tình vào mộng hồn trôi xa vời.
Ta vẫn thấy bóng người em gái.
Mắt môi xưa còn mãi bao điều.
Trong ta hoài đọng tình yêu.
Hình bóng đó là em. Chiều cuối hạ.

Thứ Hai, 11 tháng 9, 2017

VẪN CHỈ LÀ MƠ


Yêu em ta dại khờ.
Mộng lòng kết vần thơ.
Yêu em là nhung nhớ.
Nồng thắm mối duyên đầu.
Thẹn thùng đưa mắt trao.

Ta yêu em lần đầu.
Một lần mãi ngàn sau.
Em như nụ hồng thắm.
Ta là áng mây chiều.
Đọng bao điều hư hao.

Em về nơi phương xa.
Để một ta ở lại.
Chiều thu phai trút lá.
Lòng ôi sao buồn lạ!
Tựa như ta mất nhau.

Em về nơi phương ấy.
Tình có để lại đây.
Ta yêu em một thưở.
Người đi ta nghẹn ngào.
Thôi đành ta mất nhau.

LẶNG


Em phương ấy có buồn khi chiều vắng?
Ta nơi này một dấu lặng nhẹ rơi.
Hồn thu phai nhạt nắng mãi vương đời.
Thêm nuối tiếc một khung trời xa thẳm.
Em phương ấy biết dư âm còn vọng?
Bao dạt dào điệp khúc sóng ngày xanh.
Cho chồi non vươn mộng ước ngọt lành.
Mong một sớm em về thăm cố quận.
Em bên ấy khi chiều buông có lặng?
Tiếng tơ lòng có sâu lắng nhạt phai?
Có từng khi thao thức những canh dài.
Trong trống vắng có gieo hoài nỗi nhớ.
Em bên ấy trong lòng ta muôn thưở.
Khúc tình si còn mãi ở trong tim.
Để chiều rơi ta lại bước đi tìm.
Nghe trong gió vẫn còn in hơi thở.

Người em gái



Chủ Nhật, 10 tháng 9, 2017

MƯA GIÔNG


Mây u ám với làn chớp lật.
Cả bầu trời gió giật từng cơn.
Không gian như thể dỗi hờn.
Giăng lên một tấm màn đen phủ trùm.
Thương ai đó đời còn vất vả.
Giọt mồ hôi lã chã tuôn rơi.
Chiều về chưa được nghỉ ngơi.
Mây trời kéo đến vội ơi theo về.
Bao vội vã bộn bề công việc.
Để cho ngày nối tiếp ngày sau.
Cho đời qua hết nỗi sầu.
Cho bao hạt giống xanh màu ước mơ.

Hoa chùm bao



Thứ Ba, 5 tháng 9, 2017

TÂM TƯ MỘT NỖI NHỚ


Tâm tư một chén rượu cay.
Ngõ hồn xa vắng nhẹ lay ta về.
Bóng em ngày đó chân quê.
Một tà áo tím đê mê bao lòng.
Hương xưa còn thẵm trời không.
Ta về vẫn nhớ nhành hồng em trao.
Chiều tà đôi cánh chim chao.
Nhớ người xưa đó nao nao tim này.
Và rồi trong gió chiều nay.
Nhớ em ta lại tìm say một mình.

Thứ Hai, 4 tháng 9, 2017

Thương người em viễn xứ


Thương nhớ người em thương nhớ ơi.
Kiếp đời xa xứ lệ sầu rơi.
Ly hương một khoảng trời xa lạ.
Tận mãi phương trời có nhớ tôi.
Em ơi! Phương đó đã vào đông?
Vạn sầu cố lý mắt xa trông.
Chiều buông se sắt lòng có lạnh?
Quê xa có nhớ sắt se lòng?
Ta mơ. Em hỡi biết gì không?
Ru em một sáng chớm vào đông.
Để em quên nỗi sầu cô lạnh.
Một khúc tình ca ấm lửa hồng.

Nỗi lòng người xa xứ


Ngậm ngùi thân phận ly hương.
Đếm thời gian mấy phong sương dãi dầu
Thời gian nhuộm bạc mái đầu.
Xót thương số phận nỗi sầu còn mang.
Đêm trường lòng dạ ngổn ngang.
Nhớ về quê mẹ miên man lệ nhòa.
Ngày nao đành bước ly xa.
Sắt son lưu luyến quê nhà mến yêu.
Ngày đêm nguyện ước trăm chiều.
Cầu cho đất mẹ qua điều điêu linh.
Cầu mong mộng nở ân tình.
Cầu mong khốn khó quê mình rời xa.
Mong mong ngày nắng chan hòa.
Ngày về đất mẹ nở hoa reo mừng.

Tiếng mưa đêm



Mưa rả rích tiếng lòng ôi sao lạ.
Nỗi thương sầu xa xa quá người ơi.
Mưa ngoài trời hay trong cõi lòng tôi.
Từng giọt rớt từng giọt đời cay đắng.
Khi chiều tắt là khi lòng hoang vắng.
Lặng đêm dài sao nghe trắng canh thâu.
Thả hồn trôi trôi mãi biết về đâu.
Gập gềnh sóng biết khi nào tan biến.
Ta đi mãi giữa triền miên sầu muộn.
Nửa cuộc đời bao gió cuốn sương giăng.
Chưa tàn thu đông đã vội buông tràn.
Đêm ập đến khi còn loang ánh nắng.
Ta vẫn thấy dòng đời không bình lặng.
Cuối dòng sông nước yên ắng nhẹ trôi.
Chiều tàn hơi nghe từng hạt mưa rơi.
Ta đợi đón ánh mặt trời gay gắt.