Thứ Hai, 4 tháng 9, 2017

Thương người em viễn xứ


Thương nhớ người em thương nhớ ơi.
Kiếp đời xa xứ lệ sầu rơi.
Ly hương một khoảng trời xa lạ.
Tận mãi phương trời có nhớ tôi.
Em ơi! Phương đó đã vào đông?
Vạn sầu cố lý mắt xa trông.
Chiều buông se sắt lòng có lạnh?
Quê xa có nhớ sắt se lòng?
Ta mơ. Em hỡi biết gì không?
Ru em một sáng chớm vào đông.
Để em quên nỗi sầu cô lạnh.
Một khúc tình ca ấm lửa hồng.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét