Thứ Hai, 4 tháng 9, 2017

Tiếng mưa đêm



Mưa rả rích tiếng lòng ôi sao lạ.
Nỗi thương sầu xa xa quá người ơi.
Mưa ngoài trời hay trong cõi lòng tôi.
Từng giọt rớt từng giọt đời cay đắng.
Khi chiều tắt là khi lòng hoang vắng.
Lặng đêm dài sao nghe trắng canh thâu.
Thả hồn trôi trôi mãi biết về đâu.
Gập gềnh sóng biết khi nào tan biến.
Ta đi mãi giữa triền miên sầu muộn.
Nửa cuộc đời bao gió cuốn sương giăng.
Chưa tàn thu đông đã vội buông tràn.
Đêm ập đến khi còn loang ánh nắng.
Ta vẫn thấy dòng đời không bình lặng.
Cuối dòng sông nước yên ắng nhẹ trôi.
Chiều tàn hơi nghe từng hạt mưa rơi.
Ta đợi đón ánh mặt trời gay gắt.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét