Thứ Hai, 28 tháng 8, 2017

Vu lan nhớ cha mẹ.


Mưa tháng bảy mưa sầu nhân thế.
Gieo niềm thương vô kể . Mẹ Cha.
Công lao Trời Đất hải hà.
Dày công nuôi dưỡng cho ta nên người.
Bao cực khổ vẫn cười vui sướng.
Dẫu ốm đau chẳng tưởng than van.
Ru con từng giấc ngủ ngon.
Miếng ăn cái mặc để con rỡ ràng.
Mẹ thương con tựa vàng tựa ngọc.
Thức hằng đêm chăm sóc nâng niu.
Cho con trọn vẹn thương yêu.
Sớm hôm tần tảo trưa chiều vì con.
Trưa nắng hạ vai còn oằn gánh.
Lạnh chiều đông thân vẫn nặng mang.
Quản chi khó nhọc thu sang.
Mong con, đường lớn thênh thang nên người.
Cha thương con một đời đùm bọc.
Chẳng ngại ngần nặng nhọc tấm thân.
Dù cho mưa nắng vũ vần.
Đôi tay chai sạn phong trần gió sương.
Công cha mẹ kể dường nào hết.
Ơn mẹ cha kể hết được không?
Công lao sánh tựa biển sông.
Con nào báo đáp được công sanh thành.
Khi biết nghĩ đến lòng cha mẹ.
Thì than ôi! Ngã rẽ biệt chia.
Âm dương đôi nẻo chia lìa.
Mẹ cha nay đã bên kia huỳnh tuyền.
Ơn nuôi dưỡng chưa đền chưa đáp.
Nghĩa sinh thành đành chắp đôi tay.
Vu Lan đại lễ chiều nay.
Bài thơ viết vội xin thay lòng thành.
30/8/17

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét