Thứ Bảy, 26 tháng 8, 2017

Trần



Thương về một tối mưa mau.
Rũ lòng sạch nỗi úa màu thời gian.
Tình trần bao cảnh xen đan.
Hoa tàn nguyệt khuyết đời càng thêm sâu.
Ngày dài dài cả đêm thâu.
Nắng sương nhuộm bạc mái đầu thêm mau.
Tháng năm thêm sức phai màu.
Đời người còn bước bao lâu cho vừa.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét