Em đi vàng lá chiều thu.
Hoàng hôn ngơ ngẩn tôi ngu ngơ buồn.
Dốc chiều chiếc lá nhẹ buông.
Dòng thơ như cũng ngập ngừng xa xăm.
Lặng sầu phiến đá trăm năm.
Gói niềm thương nhớ vào tâm hao gầy.
Tương tư quyện gót chốn đây
Vàng thu thưa vắng ai say hương nồng.
Hững hờ loang vệt nắng hồng.
Như tình tôi đó chờ đông đan sầu.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét