Thứ Hai, 21 tháng 12, 2020

NẮNG CHIỀU


 Em về soi nắng chiều thu. 

Còn nghe vọng bước miên du ngày nào. 

Đường chiều xô gió lao xao. 

Giật mình chiếc lá rơi vào hư không. 

Tình thơ đứt gãy đôi dòng. 

Vàng thu buồn sắt se lòng thu phai. 

Chiều buông theo tiếng chuông dài. 

Ngẩn ngơ tôi gọi tên ai. Nắng chiều. 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét