Thứ Năm, 20 tháng 9, 2018

MỘNG MIÊN DU

Ôi hạt nắng hoe vàng trong gió.
Ngỡ mắt em mong nhớ về ai.
Ta mơ trong những canh dài.
Vào đôi mắt ấy ai hoài tiếng thu.
Ôi vạt nắng đùa vui ngọn cỏ.
Ngỡ dáng người em nhỏ tôi yêu.
Tung tăng vờn cánh gió chiều.
Con tim mở ngỏ lời yêu ban đầu.
Em mái tóc trải miền nhung nhớ.
Tựa dòng sông soi ánh trăng mơ.
Dặt dìu ý sáo hồn thơ.
Thuyền tình ta đắm bến bờ tương tư.
Đâu giọng hát ru tình cô lữ.
Bước trần ta ôm mộng miên du.
Lạc trôi vào chốn mịt mù.
Để rồi xuôi mãi ngục tù con tim.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét