Thứ Sáu, 18 tháng 5, 2018

TỰ THÁN

Dưới trăng ngà rượu nồng đà cạn chén.
Ngẫm sự đời tự hổ thẹn cùng trăng.
Cuộc nhân sinh sao u ám nhập nhằng.
Nhìn vận nước bao bẽ bàng chua chát.
Xưa Việt sử bản hùng ca sát Thát.
Chí anh hào mãi cao ngát non mây.
Gìn non sông giữ tổ quốc vẹn đầy.
Xua giặc bắc nước non này tỏa sáng.
Quê hương đó ngày xa xưa ngời rạng.
Nước non này bao hùng tráng liệt oanh.
Vọng muôn đời luôn ghi dấu sử xanh.
Cho Nam Quốc mãi ngàn năm hữu chủ.
Than ôi!
Thời oanh liệt nay chìm trong giấc ngủ.
Nước non này nay ngập lũ mọt sâu.
Cổ rút co hèn tiện bởi vì đâu.
Sao gục mặt để giặc tàu cưỡi cổ.
Nay vận nước đang bên bờ giông tố.
Lũ quan quyền sao rụt cổ lòn chui?
Lòng tự tôn dân tộc để đâu rồi?
Hay bỏ xó để người đời nguyền rủa.
Ôm nhục nhã đội trên đầu lũ bựa.
Mãi quốc kia tội nguyền rủa ngàn thâu.
Biết về đâu? Non nước biết về đâu?
Một bè đảng đớn hèn bâu súc vật.
Quê hương Việt giờ đây còn hay mất?
Mà dân lành sao vương vất thảm thương.
Lòng ái nhân nay tan tác bao đường.
Cho tàn ác lên ngôi cao bạo đế.
Ôi! Tổ quốc tự bao giờ như thế?

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét