Ai rằng "dù" thấp "dù" cao.
Cười hiền em bảo ôi dào kệ đi.
Miệng đời để ý làm gì.
Người nhòm kẻ ngó có chi đâu mà.
Đường nhà ta bước đường nhà.
Bước chi dài cẳng mà qua đường người.
Cái đời bao chuyện vãi cười.
Săm soi chi lắm hóa ruồi nó bâu!
Ai rằng "dù" thấp "dù" cao.
Cười hiền em bảo ôi dào kệ đi.
Miệng đời để ý làm gì.
Người nhòm kẻ ngó có chi đâu mà.
Đường nhà ta bước đường nhà.
Bước chi dài cẳng mà qua đường người.
Cái đời bao chuyện vãi cười.
Săm soi chi lắm hóa ruồi nó bâu!
X
Đất nước mình ngộ quá phải không em.
Khi làm được những điều phi lý lắm.
Lượng tiến sĩ một ngàn năm phong kiến.
Cũng chẳng bằng vịt ấp trứng hai năm.
Tiến sĩ mình giỏi lắm phải không em.
So thế giới ngang bằng đâu chịu kém.
Lu chống ngập mỗi nhà nên mua sắm.
Hứng nước đầy để dành tắm khi mưa.
Đất nước mình thế giới khiếp hay chưa.
Loài tiến sĩ như sâu dưa một lứa.
Chỉ ganh đua theo gót đồ bẩn bựa.
Lũ bọ dòi chung một cửa a dua.
Tiến sĩ mình nói giỏi lắm nghe chưa.
Lời vàng đá để bao người lộn mửa.
Mang nhân cách chỉ là thằng với đứa.
Nửa con người nhưng một nửa đười ươi.
Tiến sĩ mình luận án chẳng phải chơi.
Cầu lông sáng đến chiều rơi cầu tõm.
Nghe như thể cá tra vờn lõm bõm.
Trong ao tù nước đọng vũng rong rêu.
Đất nước mình rồi sẽ rúc vào đâu.
Khi tiến sĩ mỗi lúc đầy nhung nhúc.
Làm mai một giống Lạc Hồng hun đúc.
Để tiếng đời sau vạn phúc tiêu tan.